Đời người như giấc chiêm bao Phù du khoảnh khắc hư hao rồi tàn Một mai nhắm mắt ngỡ ngàng Trần gian từ tạ vội vàng phủi chân Sáu tấm ván phủ kín thân Xuôi tay buông cả dương trần ... ra đi Một hơi tàn cuối thở khì Trần gian gởi lại ... được gì mang theo ..!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét