Lặng lẽ như con sông chở nặng phù sa
Nhận dòng đục vào mình để suốt đời bồi đắp
Có những nỗi đau giật mình thảng thốt
Mới thấy cái hữu hạn của mình trong vô hạn tình yêu
Hà Nội 30/11/2013
0 nhận xét:
Đăng nhận xét