Nửa vời

Dối mà lại thật, thế thôi
Ngày rộn ràng tối rối bời quạnh hiu
Hoàng hôn ráng đỏ nắng chiều
Bỗng dưng tắt lịm lui vào đêm đen
Chẳng còn một đốm lửa nhen
Làm sao cháy để buồn tênh góc trời
Thì xin lánh chốn nửa vời
Ngậm ngùi mang trả cho đời lặng câm
Quay trong tiếng nhạc trong ngần
Thẹn run chới với viết nhầm câu thơ
Bao giờ về lại ngày xưa?
25/12/2013
Hồ Minh Quang
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét